Chuyện Phiếm Ngày Chủ Nhật
Câu chuyện “Lão Trương đi khám bệnh” được mình kể trong buổi sinh hoạt tối thứ ba vừa rồi... Câu chuyện tuy ngắn, nhưng càng ngẫm nghĩ, càng thấy nhiều ý vị ẩn chứa trong nó... Càng ngẫm nghĩ, càng thấy sức tự tại khi đối trước sanh tử, sức thâm hậu của lão ấy trong đạo pháp...
Sáng nay Liêm và Hưng ngồi uống trà với mình... Trong lúc “trà dư tửu hậu”, hai bạn ấy lấy làm thích thú câu chuyện “Lão Trương đi khám bệnh”... Câu chuyện này, được mình kể trong buổi sinh hoạt tối thứ ba vừa rồi...
Câu chuyện tuy ngắn, nhưng càng ngẫm nghĩ, càng thấy nhiều ý vị ẩn chứa trong nó... Càng ngẫm nghĩ, càng thấy sức tự tại khi đối trước sanh tử, sức thâm hậu của lão ấy trong đạo pháp...
Nội dung câu chuyện như sau:
“Khoảng gần một năm trước lúc lâm chung, Lão Trương có dấu hiệu bệnh nặng... Mình đưa lão đến bác sĩ để thăm khám...
Sau khi thăm khám xong, bác sĩ gặp riêng mình (thân nhân người bệnh) thông báo kết quả... bác sĩ cho biết, lão Trương bị ung thư gan đến giai đoạn khó chữa... Sau đó, mình, lão Trương và bác sĩ ngồi uống trà đàm đạo với nhau (BS cũng là chỗ quen)... Trong lúc câu chuyện đến hồi cao trào... Vị bác sĩ bỗng dưng cao hứng nói với lão Trương...
- Tôi nói ra điều này, không biết chú (ý chỉ Lão Trương) có sợ không?
- Có điều gì ghê gớm mà bác sĩ nói ra làm tôi phải sợ? Xin cứ nói...
- Chú bị ung thư gan đến giai đoạn nguy hiểm, mạng sống tính từng ngày... Nói chung, đây là giai đoạn sống để chờ chết...
Nghe thế, Lão Trương cười lớn rồi thảnh thơi trả lời...
- Tôi bị ung thư, sống để chờ chết là phải rồi... Nhưng bác sĩ sống để chờ thứ gì bác sĩ có biết không?
- Bác sĩ...?”
03/03/2024
LÝ TỨ (lược ghi)
Bạn cảm nhận bài viết thế nào?


