Kỷ Niệm Một Chuyến Đi !!!

Đến lúc đủ duyên, chỉ cần một vài câu khai thị, chỉ cần một mẫu chuyện có tính đương cơ... Vài câu khai thị, mẫu chuyện đúng thời cơ...có thể đánh sập “tam thiên đại thiên thế giới” hư vọng trong tâm thức của một hữu tình !!!

Tháng 3 23, 2022 - 16:16
Tháng 7 13, 2022 - 14:59
 0  18
Kỷ Niệm Một Chuyến Đi !!!
Chuyện Bên Lề - Tác giả Lý Tứ

Mình biết Ý từ hơn tám năm về trước, cái thời mà HĐ còn xúm nhau trồng mai ở vườn BS Nguyên !!! Lần gặp gỡ đầu tiên, Ý muốn nghe mình giúp bạn ấy một lộ trình sống và tu tập !!! Nhưng rồi quán tới quán lui, mình cảm nhận với con người đối diện, hiện thời chưa đủ cơ duyên tu tập !!! Thế là mình phán một câu cho có lệ: “Việc tu hành không gấp, hãy cứ từ từ” !!!

Bẳng đi một thời gian dài, hình như thi thoảng có gặp Ý đâu đó vài lần nhưng chỉ thoáng qua !!! Tuy không gặp cậu ta, hoặc có gặp cũng chỉ gật đầu lấy lệ !!! Dù vậy, trong suốt thời gian dài ấy, mình vẫn cất Ý trong một ngăn kéo nào đó của tâm thức, thỉnh thoảng đem ra xem...rồi...lại...cất !!! Vẫn một thứ cảm nhận cũ mèm “thời cơ chưa đến, thôi thì cứ đợi đấy, cậu ta chưa ra khỏi ba cõi thì chạy đâu cho thoát” !!! Tất nhiên đây là thứ cảm nhận rất chủ quan, có phần võ đoán, tưởng như vô tình, nhưng không biết sao, mình lại tin tưởng tuyệt đối vào cảm nhận võ đoán ấy !!!

Lần chu du thiên hạ vừa rồi hoàn toàn ngoài dự tính !!! Số là theo kế hoạch, vào những ngày cuối tháng tư và đầu tháng năm mình có mặt tại Hà Nội !!! Mục đích chuyến đi, để khai trương Câu Lạc Bộ Những Người Yêu Mến Sách Lý Tứ ở Lý Sự Đường, ký hợp đồng với công ty phát hành sách về cuốn Anh Lạc Luận 2, sau đó cùng HĐ miền Bắc lênh đênh trên biển Hạ Long đôi ngày, tổ chức vài sự kiện nho nhỏ... Và HĐ miền Bắc cũng đã chuẩn bị mọi thứ để đón mình ra kể cả du thuyền !!!

Thế rồi, vài trục trặc phút cuối !!! Mình quyết định không ra Hà Nội, mà đi xe riêng về miền Trung dự họp mặt ở quê nhà, sau đó ra Hội An theo ý kiến Anh Vỹ và Hoàng Phương để thăm Phan Trường Sơn, thằng bạn một thời tốt nghiệp trường Âm Nhạc Huế chơi với nhau trong đám “Hát Cho Dân Tôi Nghe” !!! Sau đó nếu thuận lợi, cả bọn tiếp tục đánh xe thẳng tiến Hà Nội !!!

Nhưng rồi, không hiểu vì sao, mình lại thay đổi quyết định, sau khi dự hội ở quê, gặp HĐ miền Trung xong, lại đi ngược lên Lâm Đồng để đón bà xã và gặp Chu Lu bàn vài chuyện cá nhân (lại là lần thay đổi ý định thứ 2) !!! Mình cảm nhận, đối với Chu Lu có nhân duyên đặc biệt nào đó mà bản thân chưa tìm ra lời giải thích, phải gặp cậu ta thôi !!! Hên quá, chuyến bay mình đăng kí về miền Trung hôm 29/4 là chuyến bay có dịch, về trong này Châu (bán vé) báo lại mới biết !!! Cao hứng đi xe nhà hoá ra gặp may, vừa tránh bị cách li toàn chuyến bay, đồng thời cũng tránh được chuyện lo nhiễm dịch !!! Đúng là, “hay không bằng hên” !!! !!!

Như vậy, bảy ngày chu du nhưng lại mất đến bốn ngày ngồi xe !!! Hôm lên Lâm Đồng, cả bọn nhờ anh hai Google tư vấn lộ trình !!! Sau khi đắn đo, hoa tiêu Lý Thế Dân trình bày phương án đi theo hướng Ninh Hoà với lí do con đường này rút ngắn thời gian hơn ba giờ, cộng với bản tính phiêu lưu, mình quyết định đi theo con đường “bất nhơn” đó !!! Lý Thế Dân làm tài xế, mình ngồi ghế trước quan sát lộ trình, đồng thời đưa ra quyết định cần thiết trong khi di chuyển ban đêm !!! Lý Hậu Vệ được phép nằm băng sau nghỉ ngơi trước khi cầm lái vượt đèo thay Dân !!!

Đến ngã ba Ninh Hoà - Lâm Đồng đã hơn sáu giờ chiều, cả bọn bày thức ăn bên vệ đường rồi cùng đánh chén, kinh nghiệm xương máu trong những chuyến đi xa cho biết, mấy anh ăn chay mà không lo đem theo thức ăn, dọc đường đói quá chỉ còn nước cạp đất cho đỡ đói !!! Trong lúc đánh chén, một người đàn ông trung niên gặp cả bọn và hỏi: “Đường này đi Đà Lạt ban đêm có an toàn không ???” Mình buột miệng: “Chúng tôi cũng đi lần đầu nên không biết !!!” Thế là người đàn ông vội vã quay xe về hướng khác !!! Mình thầm nghĩ: “Con đường này có gì mà ghê gớm thế, Lý Tứ quyết khám phá nó” !!!

Trời tối đen như mực, chung quanh vắng ngắt không một bóng người, hai bên đường chỉ thấy chập chùng núi cao hun hút, sóng điện thoại và internet tắt ngúm, có chuyện gì muốn liên lạc với hậu phương hay đội cứu hộ cứu nạn...Tới Tề Thiên chắc cũng phải “pó tay” !!! Càng đi con đường càng hẹp lại, ổ gà ổ voi khiến chiếc xe gập gềnh rung lắc, di chuyển khó khăn !!! Và phía trước tay lái là gì, cả bọn chỉ biết lắc đầu chào thua !!!

Chiếc xe cứ lầm lũi trong đêm, ánh đèn pha chỉ chiếu được một đoạn ngắn vì đằng trước là những những cái cua gấp khúc hình cùi chỏ, cho dù có mở đèn pha, tầm quan sát cũng không quá mười mét !!! Để trấn an cả bọn, mình đùa: “Biết đâu có anh cọp từ trong núi chạy ra, gầm gừ trước đầu xe, ta lại quay phim, đăng lên mạng, sẽ có ngàn like đấy” !!!

Đến lúc chiếc xe gần như khó khăn mới có thể vượt qua khúc đường hẹp và đầy ổ gà, mình lại nghĩ thầm: “Hay là quay trở ra Ninh Hoà để đi hướng Nha Trang, nhưng như thế rất mất thời gian vì đã khuya, thôi “phước chủ may thầy” đến đâu tính đó, chỉ sợ con đường phía trước quá hẹp, xe không thể quay đầu thì “hoạ vô đơn chí, tấn thối lưỡng nan”.....!!!

Xa xa có vài ánh đèn le lói, cả bọn mừng trong bụng, có ánh đèn là có nhà dân....!!! Dừng xe trước một căn nhà chơ vơ, mình hỏi người đàn ông có vẻ gia chủ: “Anh ơi !!! Đường này có thể đi tiếp lên Đà Lạt được không ???” Người đàn ông đáp với giọng nhiệt tình, cương quyết: “Được !!! Đi một đoạn nữa sẽ nối với tỉnh lộ” !!! Chỉ cần một thông tin ấy thôi, mọi căn thẳng tự dưng biến mất !!! Cả bọn hồ hởi lên xe !!! Và rồi, thành phố Đà Lạt hiện ra trong yên ắng giữa khuya !!!

- Thầy ơi !!! Ý muốn gặp thầy để xin làm HĐ Lý Gia !!! Dân trình bày !!!

- OK !!! Nói với bạn ấy chiều mai gặp mình tại Đơn Dương !!! Gởi cho bạn ấy định vị !!!

-............. !!!!

- Thưa thầy !!! Con phải mất gần mười năm lăn lộn để thể hiện bản thân !!! Nhưng rồi, không như mong muốn !!! Con xin thầy chỉ cho con con đường !!! Ý phân trần !!!

- Bạn thể hiện bản thân hay bắt chước con đường bao nhiêu người khác đã đi !!!??? Đâu !!! Bạn suy nghĩ thật kĩ, bản thân của bạn là gì ??? Cái mà bạn muốn thể hiện trong thời gian dài vừa qua là của bản thân hay chạy theo những gì mọi người đã chạy !!!???

-.....................” !!!

Sau đó, Ý đã trở thành HĐ Lý Gia thứ 680 !!! Và vừa rồi, bạn ấy đã viết cho mình như sau !!!

“Thầy ơi.! Từ hôm được Thầy nhận con tới hôm nay, trong tâm con không còn dục vọng nữa. Không còn ham muốn, rất an lạc! Tâm con tự dưng nó thường thường, bình bình, không lo âu, không buồn không vui, không còn loạn động!

Con biết ơn cứu độ của Thầy! Con nghĩ mình như người kẹt ở đầm lầy, bao năm cố vùng vẫy, cố vượt lên chính mình để mưu cầu cuộc sống, để thể hiện bản thân, mà cứ dở dở ương ương, càng cố càng lún sâu! Hận bản thân vô tích sự và nỗi ám ảnh sợ nghèo khó vây quanh!

Gần mười năm quần quật, may mắn được dịp thầy đi ngang qua chỗ con. Thầy đã giúp con tỉnh ra,

cứu con, rồi đem con về nhà Lý Gia! Con cảm ơn Thầy nhiều lắm..........!”

Bạn ấy lại viết !!!

“Thầy ơi con nghe Vô Đối Môn, cảm thấy cái nghe rõ hơn trước, mọi thứ sáng ra. Giống như sau khi ngủ gật cảm giác bừng tỉnh hơn vậy đó! Có đôi khi khởi vọng niệm, chưa quở trách cái tâm tạp loạn, thì vọng niệm đã tan biến, nó vắng mặt luôn! Bây giờ con cảm thấy mình thích nghe pháp của Thầy giảng hơn trước, lúc nghe thấy nó gần gũi, an yên!”

Các bạn !!!

Không uổng một chuyến đi, không uổng gần tám năm chờ đợi một anh bạn “dở dở ương ương” !!! Mới thấy rằng, đến lúc đủ duyên, chỉ cần một vài câu khai thị, chỉ cần một mẫu chuyện có tính đương cơ... Vài câu khai thị, mẫu chuyện đúng thời cơ...có thể đánh sập “tam thiên đại thiên thế giới” hư vọng trong tâm thức của một hữu tình !!!

Vì thế !!! Trong giáo hoá, hãy biết đợi...đợi...đợi...và đợi !!! Nóng vội đôi khi làm hỏng tâm cơ của người !!!

10/05/2021

LÝ TỨ

 

Bạn cảm nhận bài viết thế nào?

like

dislike

love

funny

angry

sad

wow